[Fanfic DC] Bên Cửa Thấy Nhành Hoa
  • Tất nhiên, Ran chỉ là thư ký của anh, ai mà biết cô ấy làm gì được ở đây. Nhưng họ vẫn không hẹn im lặng, trong lòng âm thầm than khổ không thôi.
  • Shinichi nhìn một thoáng rồi dừng lại ở Akira.
  • Shinichi Kudou
    Shinichi Kudou
    Ran là trợ lý của tôi, đúng vậy. Nhưng ngoài ra, dự án này cô ấy có một vài sáng kiến nhỏ, nên tôi hy vọng mọi người cố gắng giải quyết trong hôm nay, đừng để một người ngoài rìa cũng có thể giải quyết công việc của mọi người.
  • Giám đốc nhân sự
    Giám đốc nhân sự
  • Tổng giám đốc quả thật không biết uyển chuyển là gì. Akira nghe đến đây chỉ thấy bẽ mặt, Ran gì đó có gì tốt mà anh không tiếc lời bênh vực cô ấy như vậy? Shinichi nhìn thoáng qua Akira, cô ấy đang đứng phắt dậy.
  • Akira
    Akira
    Tổng giám đốc, tôi không thể chấp nhận được sự làm việc thiếu chuyên nghiệp này. Anh sỉ nhục tôi cũng thôi, sao lại nói chúng tôi không bằng cô ta? Cô ta thì có kinh nghiệm gì chứ?
  • Ran không ngờ tổng giám đốc sẽ nói những điều này, nhưng cô vẫn chỉ im lặng. Thật ra, cô có suy nghĩ rất tốt về công ty nhà mình. Tất cả mọi người đều có sự chuyên nghiệp cho vị trí của mình. Cô không nghi ngờ gì về điều đó. Chỉ là, không hiểu sao mọi người lại có thành kiến gì đó với cô- Ran không hiểu được chuyện này, cô cũng không muốn ôm công việc gì, cô chỉ mong giúp đỡ được gì đó thôi.
  • Shinichi nhìn Akira một lúc, nhìn cô đến khi hai má cô ấy từ màu hồng chuyển thành màu đỏ. Shinichi trước giờ chưa bao giờ dỗ dành ai, nên đừng bảo anh ấy hạ giọng xuống, Shinichi vẫn đang chờ cô thỏa hiệp trước.
  • Anh quá biết cách bắt thang cho người ta xuống, nhưng anh vẫn chờ thôi. Akira cứ nghĩ mình được anh cất nhắc, thì hơn người khác. Nhưng rõ ràng, trong mắt anh Shinichi vẫn chỉ nghĩ cô là một nhân viên tốt mà thôi. Còn bây giờ, hình như không tốt như vậy nữa.
  • Akira
    Akira
    Tổng giám đốc anh không tin tưởng tôi phải không? Nếu cô ấy tốt vậy thì anh để cô ấy nhận thầu vụ này đi.
  • Shinichi gõ gõ trên mặt bàn, đây đã lần thứ ba, đủ thấy anh không kiên nhẫn đến mức nào. Anh đã đóng vai xấu từ đầu rồi, Akira không có cách nào hạ xuống, Ran cảm thấy cứ vậy thì không ổn.
  • Ran Mouri
    Ran Mouri
    Tổng giám đốc đề cao tôi quá rồi.
  • Giọng cô nhỏ nhẹ, cũng chẳng có gì thỏa mãn hay kiêu căng.
  • Ran Mouri
    Ran Mouri
    Chỉ là hôm qua tổng giám đốc có nói về dự án chương trình thực tế của mọi người, anh ấy khen dự án này, nên muốn đẩy nó thành dự án trọng điểm trong năm nay. Tôi vô tình nói đúng mấy ý của anh ấy nên mới được họp thôi. Tất nhiên, có thành bại thế nào là do mọi người, chứ không phải là do tôi rồi. Nên mọi người đừng nghĩ anh ấy nói vậy mà tưởng thật.
  • Ran nhìn Akira một lúc.
  • Ran Mouri
    Ran Mouri
    Chị ngồi xuống đi đã, chúng ta họp vui vẻ thoải mái thì sau mới dễ nói chuyện với nhau phải không? Dự án này là tâm huyết của chị, chị không làm thì ai làm bây giờ?
  • Tuy lý do của Ran rất gượng gạo, đến mức ai cũng biết cô ấy bắt thang cho Akira xuống. Akira cũng phải người ngốc, dự án này đúng như Ran nói, đây là dự án then chốt của cô. Cô còn muốn dựa vào nó để thăng chức, nên từ đầu đưa ra cô đã dồn rất nhiều tâm huyết vào nó.
  • Tuy cô nóng nảy, nhưng bây giờ rút mời là ngu ngốc dâng hai tay thành quả của mình cho người khác. Vậy là Akira hừ khẽ, rồi ngồi xuống. Tuy không khí có phần kỳ lạ, nhưng Ran nói vậy lại khiến mọi người dễ chịu hơn.
  • Shinichi khi này mới nói:
  • Shinichi Kudou
    Shinichi Kudou
    Chương trình thực tế lần này có vấn đề, cuộc họp trước tôi đã nói rồi, đã nghĩ ra chưa?
  • Akira làm lơ Ran, nói với anh.
  • Akira
    Akira
    Đó là về vấn đề tổ chức và nội dung. Tuy chúng ta có lên nội dung trước, nhưng vẫn chưa đủ ấn tượng.
  • Một người khác thì nói:
  • Trưởng phòng nào đó
    Trưởng phòng nào đó
    Có lẽ là vấn đề địa điểm và kêu gọi vốn.
  • Người đại diện
    Người đại diện
    Thật ra về vấn đề khách mời, nếu là show đầu tiên, sao không mời siêu sao đến? Họ đã có fan sẵn, nghệ sĩ nhà chúng ta cũng có mấy người có sức ảnh hưởng. Pr.Life có thể lo được kinh phí lần này.
  • Shinichi nhấp một ngụm café, đợi mọi người nói hết. Anh mới nhìn Ran:
  • Shinichi Kudou
    Shinichi Kudou
    Em thì sao?
  • Ran đang ngồi thị bị điểm danh, cô biết Shinichi nhất định là biết hết rồi, nhưng anh vẫn muốn cô nói ra suy nghĩ của mình. Đây không chỉ là bảo vệ, mà còn là khẳng định. Cơ hội có rồi đấy, không biết cô có nắm bắt hay không thôi. Ran chớp mắt nhìn lại hợp đồng, rồi xoay xoay bút trong tay.
  • Ran Mouri
    Ran Mouri
    Thật ra, tôi thấy vấn đề của chúng ta còn rất nhiều. Dự án này có triển vọng, chỉ cần thêm thắt một số để giải quyết là được. Ví dụ như vấn đề nội dung…
14
Chương 33